Pages

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Sự tích hoa trinh nữ

Hoa trinh nữ khẽ mình co lại khi chạm vào. Hoa còn hay được gọi với cái tên như hoa xấu hổ, thẹn thùng, hoa với thân thảo mọc sát mặt đất. Hoa trinh nữ có hình tròn khá giống hoa bồ công anh nhưng hoa trinh nữ nhỏ hơn và có màu hồng. Hoa trinh xuất hiện từ đâu và có nguồn gốc thế nào ? các bạn hãy cùng đọc truyện sự tích hoa trinh nữ.

Sự tích hoa trinh nữ 01

Sự tích hoa trinh nữ

Truyện kể rằng:

Ngày ấy tại một miền vùng có một gia đình có hai đời phụ nữ đều có chồng đi lính và người trở về thì chỉ có một người. Người chiến binh dũng cảm trở về với mũ áo vua ban. Nhưng những thứ đó đã được đổi bằng sự chờ đợi mái đầu ngả màu sương.

Chính vì vậy mà khi đứa bé gái lọt lòng mọi người đều cầu chúc cho bé gái sau này lớn lên sẽ không phải giống họ và sẽ không gả cho người lính nào cả.

Thấm thoát bé gái  lớn lên xinh đẹp như nụ hồng.  Gia đình không cho cô tiếp xúc với bất kỳ người lính nào để tránh sự lặp lại từ đời trước. Nhưng chớ trêu thay sự việc vẫn cứ tiếp diễn khi cô đã yêu một chàng lính họ cùng hẹn ước chờ đợi trong nước mắt.

Ngày chàng lính đi cô gái thẫn thờ mắt ngấn nước. Cả nhà đều rất đau buồn thì không thể ngăn cản được số kiếp của cô gái. Mọi người và cô gái chỉ còn biết mong chờ chàng lính trở về

Chành tân binh hăng hái giết giặc trong vài trận rồi ngôi sao chiếu mệnh mỉm cười với chàng ta, đấng quân vương vốn giỏi chọn người, vừa nhìn thấy chàng trai đã nhận ra ngay rằng đây là một tên lính hầu trung thành vô hạn. Thế là, ngài cho rút chàng trai về, ngày đêm cận kề bên ngài, một bước cũng không được rời xa. Khi còn giặc giã, vua cần chàng đưa vồng ngực vạm vỡ ra che làn đạn giặc, còn khi hết giặc, vua càng cần chàng hơn, để giữ gìn quyền uy tối hậu. Chàng là lưỡi kiếm “trừng phạt” tuyệt hảo, sẵn sàng giáng xuống đầu bất kỳ ai, theo lệnh đấng quân vương.

Thời gian cứ trôi vậy mà đã  mười bảy năm rồi, cô gái chờ người lính ấy. Từ một thiếu nữ xinh đẹp như nụ hoa chớm hé, nàng đã trở thành một cô gái quá lứa nhỡ thì. Bà nàng, rồi cha mẹ nàng theo nhau lần lượt trở về cõi Phật. Cô gái lặng lẽ khóc khi bà và bố mẹ mất, lặng lẽ khóc khi người yêu của chúng bạn trở về hay tử trận và cuối cùng, lặng lẽ để tang người yêu năm xưa, vì đã mười mấy năm rồi, chàng biệt vô âm tín.

Thế rồi vào một ngày chàng trai đã trở về tìm người yêu. Cố gái lỡ thì đã không tin vào chính mắt mình cô thấy hoang mang vì cứ nghĩ anh không còn nữa. Nhưng khi người đàn ông ấy gọi tên nàng bằng giọng nói thân thuộc, nàng khóc, tiếng khóc nghe như ngàn mảnh thủy tinh rơi, vì nàng phải chờ đợi quá lâu, và người nàng chờ nay đã biến thành người đàn ông có cái nhìn lạnh lẽo như thép.

Sự tích hoa trinh nữ 02


Rồi một lễ cưới đã diễn ra cho đôi tình nhân . Vua ban áo tím cho nàng trinh nữ lỡ thì và đám cưới long trọng.  Trong hơi men anh kể về những bữa tiệc đầy sơn hào hải vị ngập máu trong thời bình và say sưa mô tả các kiểu chết của nhiều người khác nhau dưới tay kiếm của anh. Cuối cùng, vì sao vua đã ban cho anh ta chiếc đai vàng.

Người trinh nữ nghe chuyện của chồng mới cưới và nàng đứng không vững nữa. Lảo đảo, nàng lùi dần về buồng. Nép mình trên giường trong bóng tối, nàng như ngửi thấy mùi tanh lợm của máu, và trên mặt nàng như có làn môi lạnh toát của những oan hồn lướt qua. Nàng vùng dậy, run lật bật, vội vàng châm lửa lên tất cả các ngọn đèn dầu lạc mà nàng tìm được trong buồng. Ánh đèn chập chờn đỏ quạch càng làm nàng thêm sợ hãi.

Vừa lúc đó, có tiếng kẹt cửa. Thân hình to lớn của người chồng mới cưới chếnh choáng tiến vào. Theo thói quen, anh ta vẫn mang theo thanh kiếm. Nàng nhìn lên, và thấy anh không vào một mình. Theo liền sau anh là một người đàn bà trong veo, tóc xoã - chỉ có bộ tóc là còn màu sắc - mặc quần áo đại tang, đang cầm một tấm áo đẫm máu giơ lên và cất giọng đều đều một cách kỳ lạ.

Vậy mà chồng nàng không nghe thấy gì cả, anh dựng thanh kiếm vào vách, rồi xáp tới đặt tay lên ngực nàng. Ngay lúc đó, nàng nhìn thấy máu từ tấm áo trong tay người đàn bà xoã tóc rỏ xuống hai bàn tay người chồng mới cưới. Nàng ôm mặt rú lên kinh hãi:


-Hãy mỉm cười đi anh! Em van đấy! Hãy cười lên để em thấy anh của ngày xưa. Bao năm chờ đợi, em đâu muốn anh buồn…

Người chồng cố hết sức để mỉm cười. Đã lâu lắm rồi anh không làm cử chỉ đó nên bây giờ anh không biết bắt đầu một nụ cười như thế nào. Khó nhọc lắm, anh mới nhớ ra rằng, khi cười người ta phải để lộ ít nhất là một hàm răng. Anh nhếch môi, để lộ hẳn hai hàm răng chắc khỏe.

Mà đôi mắt muốn cười, trước hết tâm hồn phải cười đã, cho nên cố gắng để mỉm cười, trông anh lại thêm vẻ dữ dằn đe dọa của một con sói. Ngay lập tức, vợ anh co rúm lại và quay mặt vào trong, thổn thức cố kìm tiếng khóc.

Người chồng buồn bã soi trong tấm gương cười, ngắm kỹ mình, rồi tuyệt vọng:

- Thôi, thế là hết, cả một đời chờ đợi! Em chối từ ta, em ghê tởm ta ư?

Anh rũ xuống thành giường, rồi gầm lên như một con thú bị thương. Anh nức nở, đôi vai rung lên dữ dội:

- Ôi! Bạn ta! Người bạn đã cùng ta tựa vào lưng nhau tìm hơi ấm chống đỡ cơn gió lạnh chiến hào. Thôi, thế là hết và đây là đêm tân hôn vĩnh biệt, phần thưởng cuối cùng cho người lính quá nửa đời phụng sự đấng quân vương.

Tiếng nức nở dữ dội của người chồng mới cưới rung chuyển cả căn phòng. Rồi anh bỏ đi biệt xứ. Chỉ còn lại nơi quê nhà người trinh nữ lỡ thì. Nàng sống âm thầm như cái bóng, mà không một lần nghĩ đến chuyện tự giải thoát bằng cái chết. Nhưng cái tật hễ có tiếng chân hay tiếng động mạnh là đưa tay lên ôm mặt thì nàng không sao bỏ được.

Một hôm, người ta thấy nàng chết mà hai tay che mặt cho dù làm thế nào cũng không thể bỏ ra được.Vài ngày sau, trên mộ nàng mọc một loài cây thấp lòa xòa mang hình tròn tim tím buồn man mác. Mỗi khi có chân bước qua hay va chạm mạnh, những chiếc lá lăn tăn lại giật mình khép lại, xuôi xuống như bàn tay ai che mặt.

Người ta liền đặt cho loài cây này tên cây hoa trinh nữ bởi mặc dù người con gái đã mất nhưng cô gái vẫn là trinh nữ.

Cây trinh nữ chợt co mình lại vì vừa nghe tiếng chân qua. Đó là bước chân sóng đôi của một đôi trai gái đang đi trong sương mù. Trước khi cẩn thận khép những mắt lá lại, cây trinh nữ cầu khẩn: “Ôi! Lạy Phật! Cầu cho đây không phải là bước chân của những người phải tiễn nhau về nơi ấy…”.

Khi nghe truyện sự tích hoa trinh nữ chắc hẳn chúng ta ai cũng có cảm xúc về một câu chuyện buồn của một người trinh nữ chờ đợi người yêu để rồi khi gặp lại họ vẫn phải chia ly.
Tìm kiếm mục hay ủng hộ blog
- ao bong da
- áo bóng đá
ao bong da ha noi
- áo bóng đá hà nội
- áo bóng đá giá rẻ
- ao bong da gia re
- bán buôn áo bóng đá
- ban buon ao bong da
- áo bóng đá giá rẻ hà nội
- áo bóng đá giá rẻ tại hà nội
- áo bóng đá rẻ nhất hà nội
- áo bóng đá tại hà nội
- bán áo bóng đá tại hà nội




1 nhận xét:

 
 
Lên đầu trang