Hoa quỳnh với hương thơm ngào ngạt hay nở về đêm. Hoa có đặc điểm giống hoa dạ lan hương khi nở về đêm. Nếu muốn thưởng thức vẻ đẹp và hương thơm của hoa quỳnh bạn hãy chọn thời điểm vào đêm muộn. Hoa còn được mệnh danh là nữ hoàng của bóng đêm. Hoa có hai màu là màu trắng và màu đỏ nhưng hiện nay hoa quỳnh trắng được trồng phổ biến hơn. Cùng nghe câu chuyện sự tích hoa quỳnh các bạn nhé.
Sự tích về hoa quỳnh.
Truyện kể lại rằng:
Đã lâu lắm rồi vào thời Tùy Dương khoảng vào năm 600 bên xứ sở Đại Quốc xa xôi trong một ngôi làng nghèo nhỏ có một bà mẹ góa với công việc hàng ngày bán hàng ăn cho những nho sinh trong trường làng. Các nho sinh thường hay mua đồ ăn của bà mẹ góa . Bà mẹ góa có ba người con, một mình bà phải nuôi ba người vì chồng bà đã tử trận.
Bà có một người con gái tên Quỳnh năm nay vừa tròn 15 tuổi và có rất nhiều anh chàng nho sinh để ý. Quỳnh là cô gái xinh đẹp nhưng nhà cô lại rất nghèo những người yêu cô thực sự cũng rất nghèo không có tiền để sắm một cơi trầu để đến xin cưới cô.
Vì thế mà nàng đành ở vậy giúp mẹ bán hàng nuôi hai em nhỏ. Quỳnh là cô gái thùy mị, nết na có vẻ đẹp không phải cô gái nào trong vùng cũng có được. Quỳnh không chỉ đẹp về bề ngoài mà nội tâm tính cách của Quỳnh cũng được rất nhiều người yêu quý bởi cô chưa làm mất lòng ai bao giờ.
Quỳnh cũng rất có duyên bán hàng ngày nào Quỳnh bán hàng cũng hết sạch và không bao giờ bị ế. Có một chàng trai tên Giao một nho sinh thanh tú, lịch thiệp và học rất giỏi. Ngày nào chàng cũng đi qua và mua xôi của Quỳnh. Và rồi chàng đã si mê nàng từ lúc nào không hay.
Chàng đã mang theo quyết tâm phải gắng học thi đỗ làm quan để hỏi Quỳnh làm vợ. Quỳnh cũng đã có cảm tình với chàng và chỉ chàng ngỏ lời.
Nhưng trong trường cũng có một nho sinh con nhà quan của vùng mặc dù đã có vợ nhưng vẫn đem lòng si mê Quỳnh. Hắn cậy mình là con quan có chức có quyền nên luôn muốn chiếm đoạt nàng về làm vợ lẽ. Nhưng Quỳnh luôn tìm mọi cách để lé tránh hắn, hắn rất bực và lợi dụng quyền lực của cha mà đem vàng bạc châu báu qua hỏi nàng nhưng Quỳnh và bà mẹ đã khôn ngoan từ chối.
Biết là từ chối khéo, dùng kế trì hoãn. Nhưng hai mẹ con chỉ mong sao chàng Giao kia hãy mau mau đem lễ vật đến hỏi, thế là xong. Thế rồi, cuối cùng ngày thi cũng tới. Giao đã kịp nói lời hẹn ước với Quỳnh trước khi lên đường về kinh dự kỳ thi.
Chàng đi. Đi mãi, ba năm đã trôi qua, mà không hề có một bóng nhạn, tin câu báo về. Nhà của chàng nho sinh con quan lại đem lễ vật sang dạm hỏi. Lần này thì không thể từ chối được. Nhưng Quỳnh không thể làm vợ bé của một tên con quan vốn học dốt, hợm hỉnh, chuyên đem tiền ra để đo tình cảm.
Nàng xin phép mẹ được cạo đầu lên chùa đi tu. Cuộc đời thật nhiều điều chớ trêu khi Quỳnh vừa vào chùa thì chàng Giao với mũ áo kim khôi trở về làng. Khi vừa về đến làng chành liền hỏi thăm đến Quỳnh, khi biết tin nàng lên chùa chàng đã vô cùng đau buồn.
Oán trách sao không trở về tìm Quỳnh sớm hơn thì đã không xảy ra chuyện buồn như vậy. Chàng vì những công việc làm quan trị thủy giúp dân nên không thể về sớm hơn. Sau khi hoàn thành xong nhà Vua liền cho chàng về thăm mẹ thăm quê nhà.
Mặc dù đã lên chùa nhưng nàng vẫn không thể quên được hình bóng của chàng Giao. Nhà chùa cũng không thể để nàng rời chùa được vì nàng đã cắt đứt mọi duyên nợ với trần đời. Mặc dù rất nhớ chàng nhưng khi chàng Giao đến thăm nàng đã tránh không dám gặp vì nàng sợ rằng khi gặp Quỳnh chàng sẽ không chịu nổi với vẻ ngoài tiều tụy. Hơn nữa quy ước của nhà chùa lúc bấy giờ là như vậy. Đã đi tu là không được nói chuyện với người khác giới.
Nàng không thể ăn uống được gì, ngoài cố gắng quên tất cả sự đời, dồn tất cả tâm huyết vào tiếng kinh, tiếng mõ. Vì quá đau buồn mà Quỳnh đã chết khô chết héo. Nhà chùa cảm động trước hành động, tình cảm của nàng. Họ đem xác nàng thiêu thành tro, để thổi hồn vào một bức tượng đồng trinh.
Một dúm tro tàn bay ra, rơi xuống bãi đất trống trước cổng chùa. Vài hôm sau, người ta thấy chỗ đó mọc lên một loài cây, có lá mà không có cành. Hoa lại có đặc điểm nở vào nửa đêm với màu trắng muốt hương thơm ngào ngạt. Người ta liền lấy tên nàng để đặt tên cho loài cây hoa đẹp này. Đó là hoa quỳnh.
Chàng Giao, sau hàng chục lần lên chùa mà không sao tìm được Quỳnh thì cũng trở nên bi luỵ. Chàng trở về thẩn thờ không ăn, không uống rồi cũng bị bệnh tương tư mà chết. Chổ nấm mồ chàng, bỗng mọc lên một loài cây có cành mà không có lá. Người ta đem cây đó về trồng bên cạnh cây quỳnh, thì quỳnh bỗng tựa vào thân cây đó vươn lên tươi tốt, nở hoa.
Và từ đây nhân dân có tục trồng quỳnh cạnh giao là nghĩa đó. Bông hoa quỳnh vẫn giữ nguyên vẻ khiêm nhường như xưa.Chỉ có những ai hay thức đêm mới thưởng thức được vẻ đẹp thầm kín độc đáo của nàng. Cánh hoa cong, trắng nõn nà, nhụy hoa điểm xuyết màu vàng, hương hoa thơm phảng phất. Dưới ánh trăng thanh, gió rung rung khẽ, lặng lẽ mà đẹp làm sao!
Hoa quỳnh chỉ nở về đêm. Những ai có lòng ái mộ, thực sự quý trọng vẻ đẹp tinh khôi, trong trắng, dịu dàng của hoa mới được thưởng thức mà thôi. Hoa quỳnh chỉ thoáng hương trong chốc lát ngắn ngủi. Khi vầng dương hé rạng, hoa hạ mình xuống, để nhường lại không gian và những tia sáng lung linh cho muôn hoa khác khoe sắc, đưa hương.
Sự tích về hoa quỳnh đã cho bạn một câu chuyện giải thích về nguồn gốc của hoa quỳnh. Hoa quỳnh chỉ có mùi hương trong thời gian ngắn về đêm, khi ánh sáng mặt trời xuất hiện hoa liền khép lại để nhường lại không gian cho muôn hoa khác khoe sắc, đưa hương.
Tìm kiếm mục hay ủng hộ blog
- ao bong da
- áo bóng đá
- ao bong da ha noi
- áo bóng đá hà nội
- áo bóng đá giá rẻ
- ao bong da gia re
- bán buôn áo bóng đá
- ban buon ao bong da
- áo bóng đá giá rẻ hà nội
- áo bóng đá giá rẻ tại hà nội
- áo bóng đá rẻ nhất hà nội
- áo bóng đá tại hà nội
- bán áo bóng đá tại hà nội
0 nhận xét:
Đăng nhận xét